**NGÔI NHÀ CỦA CON ** “Có một năm nào đó mẹ nhớ không, con về, k…


Xem bài viết trên Group | Tác giả: Nguyễn Ngọc Long
Like: 81 | Comment: 4 | Share: 0

**NGÔI NHÀ CỦA CON ** “Có một năm nào đó mẹ nhớ không, con về, kéo tủ quần áo ra không thấy áo quần của mình đâu nữa. Vì con không để gì nên em xài luôn ngăn tủ của con. Tự nhiên con khóc nức nở. Con cảm thấy mình chẳng còn gì nữa, dẫu chỉ là một cái ngăn tủ quần áo trong ngôi nhà ba mẹ mình. Mẹ biết ra chuyện cũng chảy nước mắt theo con. Chiều hôm đó mẹ dọn tủ, xếp đồ của em qua nơi khác, để con lại có cái hộc của mình, dù chỉ còn lèo tèo vài ba món đồ không mặc lại.

Con có thể gói ghém đời mình trong vài cái thùng cạc tông hay một cái ba-lô vài chục lít đeo vô bật ngửa. Con có thể chạy xe, cưỡi ngựa, đi nhờ, ngồi ghế cứng trên tàu đến những vùng đất mà mẹ chẳng bao giờ biết tên. Lòng con đã không còn mong mỏi một cái phòng riêng hay đơn giản là cái hộc tủ của riêng mình nữa. Vì con biết ngôi nhà của con là trái tim của mẹ.

Cre: Nguyễn Thiên Ngân

Xem bài viết trên Group

Để lại một bình luận